Roma,
mùa đông 1598, có một tu sĩ trẻ từ
Avila đến để dự buổi thi hành án của Tòa Tra
(Inquisition) đối với một người lạc giáo nổi tiếng
Giordano Bruno, tại Campo dei Fiori. Câu truyện không thuật
lại tâm lý của kẻ tử tội, mà dưới đôi mắt và các
giác quan của một chàng tu sĩ trẻ đẩy nhiệt huyết,
lịch sử của Tòa Tra, của các dòng tu như Đa Minh, Phan
Sinh, Cát Minh, Dòng Tên dần dần hiện lên trong bối cảnh
của thành Roma thế kỷ XVI, khi Giáo hội mạnh tay bênh
vực đạo lý chính truyền của mình bằng các giàn hỏa
thiêu. Buộc các kẻ lạc giáo, những người rao truyền
một giáo lý khác với những gì mà Giáo hội công giáo
gìn giữ và bảo vệ.
Suốt
250 trang viết liên tục không phân chia theo chương hồi mà
liền một mạch từ đầu đến cuối, câu chuyện được
chen vào bởi những khám phám của chàng tu sĩ trẻ về
đời sống sinh hoạt của Roma. Những sinh hoạt, tổ chức,
những điều mới mẻ qua con mắt và giác quan của một
người đến từ nơi khác. Sándor Márai viết cuốn sách
này vào năm 1974 trong thời gian lưu lạc đến Italia. Nhà
văn người Hungari không chủ ý dựng lại vụ án Giordano
Bruno vốn là biểu tượng của sự xung đột giữa lý trí
và tôn giáo, giữa khoa học và thần học, như
các vụ án khác của Galile, của Copernic, v.v… nhưng nhẹ
nhàng dựng lên toàn bộ một xã hội Roma qua đêm đợi
xử án trong
từng chi tiết. Và qua đó, ta thấy một xã hội hiện đại
của những năm 70 ở Đông Âu, cụ thể là Hungari, một
thứ Tòa Tra khác đang tỏa bóng xuống toàn bộ đời sống
của người dân các nước trong khối Sô Viết. Có cái
chết êm dịu nhân danh công lý, nhân danh giáo điều, nó
từ từ đưa người ta đến đoạn đầu đài của ý thức
hệ toàn trị.
Đó
là câu chuyện “đêm giàn thiêu” của nhà văn người
Hung, Sándor Márai (1900
– 1980) mà các bạn có thể tìm đọc bản tiếng hung hay
bản dịch tiếng pháp vừa mới ra mắt do nhà Albin Michel
hối cuối năm 2015 với tựa đề “La nuit du bûcher”.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire